Make twice the difference, give now!

Connect

Lịch sử của Reeve Foundation

Tia sáng của một phong trào

Ảnh do Timothy Greenfield-Sanders chụp

Nguồn gốc của Christopher & Dana Reeve Foundation b́ắt đầu năm 1982, khi Henry Stifel, một học sinh trung học phổ thông tại New Jersey bị tai nạn xe hơi, khiến ông bị tê liệt từ năm 17 tuổi.

Quỹ Nghiên Cứu Bệnh Tê Liệt Stifel, khởi đầu là một tổ chức do cộng đồng điều hành, nhanh chóng trở thành Hiệp Hội Bệnh Tê Liệt Hoa Kỳ (APA) sau khi các tổ chức tham gia lực lượng xoay quanh một nhiệm vụ duy nhất: thách thức quan niệm rằng tủy sống sẽ không bao giờ có thể phục hồi hay nâng cao chức năng một khi đã bị tổn thương.

Những người sáng lập APA đã có một niềm tin không lay chuyển rằng các nhà nghiên cứu và nhà khoa học thần kinh sẽ cùng nhau tìm ra cách kết nối và tái tạo những sợi thần kinh và tế bào bị tổn thương dẫn đến tê liệt.

Năm 1995, khi Christopher Reeve bị thương, APA là một trong những nơi đầu tiên mà ông và Dana tới. Như Christopher từng nói, “Tôi đã luôn là một người kiên định vì những mục tiêu mà tôi tin tưởng. Lần này, mục tiêu đã tìm thấy tôi.” Vào năm 1999, APA và quỹ của Christopher đã hợp nhất thành Christopher Reeve Foundation, bổ sung tên của Dana vào tên của tổ chức sau sự ra đi bất ngờ của bà vào tháng 3 năm 2006.

Người Đàn Ông Thép

Christopher Reeve sinh vào ngày 25 tháng 9 năm 1952 tại Thành Phố New York. Năm 1955, ông và gia đình chuyển đến Princeton, New Jersey, nơi ông đã có một tuổi thơ tuyệt vời. Christopher trúng tuyển vào Đại Học Cornell, sau đó là Trường Kịch Julliard.

Năng khiếu kịch của Christopher đã mang đến cho ông nhiều vai diễn tại nhà hát, trên tivi và màn bạc. Mặc dù cả thế giới biết đến ông vì vai diễn Siêu Nhân đầy ấn tượng, song những người biết cá nhân ông đều nhớ đến ông nhiều hơn không chỉ là một diễn viên tinh tế.

Christopher Reeve là một người cha tuyệt vời, một người chồng yêu thương, một người ủng hộ nhân quyền, một nhà thám hiểm khao khát, một nhà môi trường học, một tác giả, một đạo diễn, và một nghệ sĩ piano tài giỏi. Ông cũng là phi công đã thực hiện hai chuyến đi một mình đến Đại Tây Dương, một người đam mê hoạt động ngoài trời như trượt tuyết, chèo thuyền, lặn, chơi tennis, và đi thuyền canô một mình vào khu hoang dã.

Năm 1985, ở tuổi 33, Christopher bắt đầu cưỡi ngựa và vào năm 1989, ông tham gia các sự kiện, bao gồm cuộc thi cưỡi ngựa vượt rào.

Ngày 27 tháng 5 năm 1995

Những sự cố diễn ra trong tích tắc thường tái hiện lại như cảnh quay chậm trong suy nghĩ của những người trải qua sự cố đó. Chỉ trong một khoảnh khắc chớp nhoáng, một Christopher Reeve mạnh mẽ và cường tráng đã bị tê liệt do chấn thương tủy sống nghiêm trọng, đến mức suy nghĩ tỉnh táo đầu tiên của ông là sẽ tốt hơn cho mọi người nếu ông chết đi.

Khi Dana thì thầm những lời cứu rỗi đó với tôi, ‘Anh vẫn là anh. Và em yêu anh,’ nó thực sự có ý nghĩa với tôi nhiều hơn là một lời tuyên bố niềm tin và cam kết cá nhân đơn thuần. Theo một nghĩa nào đó, đó là lời khẳng định rằng hôn nhân và gia đình là trung tâm của mọi thứ, và nếu cả hai còn nguyên vẹn thì vũ trụ của bạn cũng vậy.

– Christopher Reeve

Nhờ những lời nói đó mà Christopher đã chọn để tiếp tục sống. Sau nhiều tháng phục hồi chức năng và trị liệu mệt mỏi, Christopher đã quay trở về nhà và được bao quanh bởi cuộc sống quen thuộc nhưng hoàn toàn mới mẻ.

“Tôi bắt đầu đối mặt với cuộc sống mới. Vào Lễ Tạ Ơn năm 1995, tôi về nhà để dành cả ngày bên gia đình. Trên đường về, khi lại nhìn thấy ngôi nhà của mình lần nữa, tôi đã khóc. Dana ôm lấy tôi. Trên bàn ăn tối, khi mỗi người chúng tôi lần lượt nói một vài lời về những điều chúng tôi cảm thấy biết ơn, bé Will 3 tuổi đã gọi ‘Bố.’”

Một mục đích mới

Tinh thần hào phóng của Christopher Reeve là vô hạn và được cộng hưởng thông qua muôn vàn người ông giúp đỡ. Ông truyền sự dũng cảm của mình tới tất cả chúng ta, qua đam mê dành cho công việc và cách ông chọn sống cuộc đời của mình. Không ai kỳ vọng ông sẽ trở thành biểu tượng của chấn thương tủy sống, nhưng ông biết rằng mình có thể tạo ra sự khác biệt to lớn vì lợi ích tốt hơn.

“Tôi cảm thấy mình cần làm gì đó – không chỉ cho bản thân mà còn cho những người khác cùng hoàn cảnh với tôi. Ngay cả nếu như tôi muốn (nhưng tôi không muốn), tôi sẽ không bao giờ có thể quên được những bệnh nhân khác mà tôi đã gặp tại khu phục hồi chức năng. Tôi đã nhìn thấy quá nhiều những khó khăn và đau đớn của họ. Tôi không thể về nhà, cống hiến cuộc sống của mình cho bản thân và gia đình mà lờ đi bức tranh tổng quát.”

Ngay sau khi về nhà, ông đã nghiên cứu sâu về những cách có thể dùng tên tuổi, sự nổi tiếng và tiếng nói của mình để thúc giục giới khoa học làm việc nhanh hơn và tốt hơn; để lắng nghe cộng đồng bệnh nhân và cải thiện chất lượng cuộc sống của họ; và để tác động đến các nhà lập pháp giúp tăng nguồn tài trợ liên bang cho nghiên cứu chấn thương tủy sống.

Nghiên cứu và chất lượng cuộc sống

Christopher đã bất chấp những lẽ thường. Nhờ lòng dũng cảm, sự quyết đoán, sự nổi tiếng trên thế giới, và lòng tin rằng ‘không gì là không thể,’ Christopher đã tạo ra một sự thay đổi có tầm cỡ quốc tế.

Dưới sự lãnh đạo của ông, Christopher & Dana Reeve Foundation đã được khai sinh và phát triển vượt bậc, định hình lại thế giới nghiên cứu điều trị cột sống. Dưới sự hướng dẫn của ông, các chương trình nghiên cứu của Reeve Foundation đã tăng gấp ba lần và trải dài từ khoa học căn bản (nghiên cứu phân tử và tế bào) đến ứng dụng lâm sàng (xét nghiệm và mang đến những trị liệu hứa hẹn cho bệnh nhân). Số tiền nghiên cứu trước đây khó có thể theo kịp đà mà ông đã khơi dậy.

Christopher đã đấu tranh để tăng tiền tài trợ nghiên cứu và sự chú ý ở cấp độ liên bang bằng cách xuất hiện trước Quốc Hội với tư cách là một người ủng hộ bệnh nhân. Trong khi các nghiên cứu sôi nổi vẫn tiếp tục diễn ra, thì Dana Reeve đã thiết lập chương trình Tài Trợ Chất Lượng Cuộc Sống để hỗ trợ công tác của các tổ chức nhằm nâng cao chất lượng cuộc sống cho những người có cuộc sống khó khăn hàng ngày do khuyết tật.

Để giải quyết chất lượng nhu cầu cuộc sống của mỗi cá nhân, Christopher và Dana đã đồng sáng lập Trung Tâm Nguồn Lực Giúp Đỡ Người Bệnh Tê Liệt (PRC). Là tổ chức chưa từng có bao giờ, PRC cung cấp thông tin cho mọi người trên toàn thế giới khao khát tìm hiểu về bệnh tê liệt, chẳng hạn như thông tin cập nhật về nỗ lực nghiên cứu đi đầu, nguồn thiết bị và các nhóm hỗ trợ, lời giải đáp cho vô số thắc mắc về bảo hiểm và quan liêu chính phủ.

Chưa bao giờ lại có một cặp đôi như Christopher và Dana Reeve – rất được tôn kính và yêu thương vì quan hệ chung tay của họ, cả về chuyên môn lẫn cá nhân.

Di sản xứng đáng cho một siêu anh hùng

Di sản của Christopher thông qua Reeve Foundation rất mạnh mẽ và bền vững. Thật khiêm tốn khi hiểu được cách một người đàn ông, trong thập kỷ cuối cùng của cuộc đời bị liệt tứ chi phải phụ thuộc vào máy thở, lại có thể thay đổi thế giới. Và vì điều đó, chúng ta đã và vẫn luôn kinh ngạc về sự anh hùng của ông.

“Khi phim Siêu Nhân đầu tiên ra mắt, tôi đã thực hiện hàng tá cuộc phỏng vấn để quảng bá cho bộ phim. Câu hỏi thường gặp nhất là: Anh hùng là gì? Câu trả lời của tôi khi đó là rằng anh hùng là người thực hiện một hành động dũng cảm mà không cần nghĩ đến hậu quả. Giờ thì định nghĩa của tôi đã hoàn toàn khác. Tôi nghĩ rằng anh hùng là một người bình thường tìm thấy sức mạnh để kiên trì và chịu đựng bất chấp những thử thách. Họ là những anh hùng thực sự, gia đình và bạn bè sát cánh bên họ cũng là những anh hùng.

Christopher Reeve qua đời vào ngày 10 tháng 10 năm 2004. Chỉ mới 52 tuổi, sự ra đi của ông vẫn còn quá sớm. Cả thế giới thương tiếc sự ra đi của ông, và tất cả chúng ta đều nghĩ về những kỷ niệm mà ông đã để lại cho chúng ta.

Tháng 10 hàng năm, khi gần đến ngày giỗ của ông, tất cả chúng ta đều đồng ý rằng: không ai phản ánh được một anh hùng thực thụ tốt hơn Christopher Reeve. Chưa bao giờ mà những hy vọng và sự lạc quan về việc tìm ra phương pháp cứu chữa và điều trị chấn thương tủy sống lại mạnh đến thế.

Christopher đã nhận ra động lực ở phía chúng ta và sự xác nhận di sản của ông rằng chúng ta sẽ tiếp tục hành trình này thay mặt cho hàng triệu người trên thế giới phải sống với bệnh tê liệt. Chúng ta có đặc quyền chia sẻ di sản của ông, và để tôn vinh ký ức về ông, chúng ta phải chung sức Tiến Về Phía Trước.